Bài thơ buồn ngỡ
Đã biết người ta lạnh nhạt rồi
sau lòng cứ nhớ mãi em thôi
dù chưa nhận được câu từ trối
nhưng đã biết em chẳng yêu rồi…
ngày tháng qua mau lá đổi màu
mấy lần lá úa bởi lòng đau
xa người tim khô không còn máu
nên chẳng yêu thêm bóng dáng nào…
có những đêm khuya thức một mình
viết thơ tình yêu gửi về em
nhưng đã biết bao đêm thức trắng
vẫn chưa viết được dẫu một dòng.
biết viết thế nào để cho em
hiểu được tình yêu đã bao ngày
để em biết được niềm cay đắng
khi em vô tình như là băng…
kĩ niệm ngày xưa hãy trôn vùi
vào sâu trong biển nhớ thời gian
những chiều tan học mưa ròng rã
hai đứa nép chung dưới nhánh bàng…
Tôi cứ tưởng đâu sẽ thế này
em bên tôi mãi kể từ đây
nào ngờ cánh chim bay muôn hướng
em chẳng dừng chân ở nơi này…
năm tháng qua rồi lòng nhỡ quên
nào có ngờ đâu …nhớ thầm tên
chẳng thể quên đi yêu thương ấy
dù chỉ là trong một vài giây…
mỗi lúc cố quên lại nhớ nhiều
người đời nói đúng”nhớ là yêu”
đã bao lần nhớ em trong mộng
và cả nhớ em ở trong lòng…
Sưu tầm
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet