Anh đừng hỏi em
Anh đừng hỏi em là “…Có hạnh phúc không?”
Cũng đừng hỏi em là “…Có điều gì mới…”
Em là cỏ đấy, cỏ thì không biết nói
Nhưng biết úa vàng khi sương muối dội qua…
Anh chở ngọt bùi theo những tháng năm xa
Một giọng trầm thương em phải quên từ đó
Ngọt ngào anh nói có bao giờ là khó
Như đám mây trời rồi cũng sẽ tan thôi
Không cần hỏi em khi đã quá xa xôi
Có con đường nào nhớ chân người qua nó?
Một làn tóc rối, một dấu chân bé nhỏ
Mưa phủi bụi bay, rồi cũng sẽ chẳng còn
Anh đừng hỏi em những câu hỏi cỏn con
Cũng đừng hỏi em điều xa vời tít tắp
Không cần hỏi gì… kể cả khi mình gặp
Chỉ cần thế thôi… anh đừng hỏi em gì…
(Thoa Pyo)
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet