Anh còn nợ em
Anh vẫn bảo rằng mình còn nợ em
Vòng tay ôm và nụ hôn ngọt mát
Chiều dần buông hoa sữa thơm ngào ngạt
Tay đan tay anh bảo nợ ân tình
Chưa một lần nhìn sâu đáy mắt xinh
Ru êm ái bên tai lời dịu mát
Chưa một lần ngồi lặng nghe em hát
Cho tiếng cười bừng sáng cả không gian
Anh còn nợ em cả những chiều tan
Khi phố lên đèn em lặng im đứng đợi
Nợ em cả đôi bàn tay mời gọi
Đan vào nhau khi gió lạnh chuyển mùa
Anh nợ em cả trong những đêm khuya
Chưa một lần bên tai dù khe khẽ
Nợ luôn em một nụ hôn rất nhẹ
Lướt trên môi ngọt lịm những đêm về
Anh nợ em cả những lời hẹn thề
Khi tan tầm chỉ mình em lặng lẽ
Phố vắng anh nên cũng thêm buồn tẻ
Cuối tuần rồi anh chẳng thể đón đưa
Anh cũng chưa một lần dạo cùng em dưới mưa
Nghe gió rít gió lùa bay tóc rối
Anh vòng tay ôm em ghì thật vội
Đứng bên em nghe hạnh phúc dâng đầy
Mình yêu xa nên anh góp nhặt dần
Gom yêu thương gửi theo chiều cuối hạ
Chờ gặp em để nợ anh phải trả
Vòng tay nào… lần hứa sẽ ôm em…!
Thơ sưu tầm
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet