Âm thầm đêm trăng
Những nỗi nhớ gợi lại giấc mơ tàn
Đêm thao thức tôi ngồi lặng lẽ
Khẽ lau nhẹ hàng mi đang cay mắt
Đối diện với sự thật trái ngang.
Mang nỗi đau đem cất vào ký ức
Giữ nguyên một chỗ không lấy ra
Sao vẫn xót xa những đêm dài
Một mình tôi cứ mãi âm thầm.
Lỗi lầm ngày xưa vội buông tay
Để đến bây giờ tim tan vỡ
Bài nhạc xưa tôi và Anh cùng hát
Giờ nghe lại đắng lòng những bâng khuâng.
Dông tố đi qua cuộc tình ta củng vỡ
Đã chia xa hai người hai khoảng lặng
Miệng mỉm cười cuộc tình đã kết thúc
Lúc sau cùng tôi khóc Anh lại vui…!
NGÔI NHÀ ĐẶC BIỆT - SUY NGHĨ KHÁC BIỆT
Bình luận
Tweet